[Chuyện thời Sinh Viên] Ở đời có 4 cái ngu...

Hắn chơi thân với gã, hắn đẹp trai, con nhà giàu - tác phong phong lưu, rất ưa nhìn. Hắn học một trường danh tiếng, hắn chưa có người yêu.

Nàng, sau hắn 3 khóa - Xinh nức tiếng trường huyện, nàng đỗ đại học, học cùng trường với hắn. Nàng được nhiều người mê đắm theo đuổi. Nàng có quan hệ trên mức bạn thân với 1 cậu em cùng lứa - cả hai là bạn từ thời thanh mai trúc mã - cùng học phổ thông với nhau. Trong con mắt bạn bè nàng thì nàng và cậu em kia là một đôi trời sinh. Cậu em cũng đinh ninh như vậy.

Hắn mê nàng, thường tâm sự với gã về nàng, gã biết hết mọi chuyện, biết cả quan hệ của nàng với cậu em kia. Hắn mặc kệ, mê nàng như điếu đổ và tán nàng rất tâm huyết. Mỗi tuần hắn sang phòng KTX của nàng 3 lần bất kỳ, ngồi chơi rất nhanh chừng 15-30 phút rồi về ngay, không nấn ná không quyến luyến à ơi. Theo tính toán khoa học của hắn, khoảng thời gian đó chưa đủ làm nàng khó chịu (Nếu nàng không ưa hắn) và sẽ gây quyến luyến nhớ nhung (Nếu nàng có cảm tình với hắn)

Nàng có cảm tình với hắn thật. Hắn biết, nhưng không vội vàng, không tỏ ra mừng vui hay khác thường. Hắn vẫn quan tâm nàng như thế, mật độ dày hơn, thân mật hơn. Nàng thì quyến luyến hắn thấy rõ. Có lần nàng sang tận phòng trọ của gã để hỏi hắn về một cuốn sách giời ơi nào đó? Gã hiểu, thế là nàng đã nhớ nhung hắn quá rồi. Chỉ có mỗi cậu em là không hiểu chuyện, vẫn tung tăng vui vẻ suốt ngày, vẫn kể về nàng với giọng điệu hăng say, đầy lãng mạn.

14.2 năm đó. Hắn và cậu em 2 thằng ở 2 đầu phố chuẩn bị 2 bó hoa to, áo quần là lượt, đầu tóc bóng lộn cùng lên đường tới một đích đến...

8h tối, Gã đang nằm đọc sách trong phòng thì cậu em lầm lũi bước vào, không nói năng gì chỉ lên giường đắp chăn kín đầu. Gã không hỏi, gã biết chuyện gì đã xảy ra - Gã thấy thương cho trái tim non nớt ấy và có chút hối hận vì đã không cảnh báo trước điều có thể xảy ra cho đứa em. Nhưng biết cảnh báo thế nào được? Thôi vào đời cứ phải va vấp cho quen.

11h đêm, Hắn về. Hớn hở như chưa từng ăn con lô xiên 3 nào trước đó. Hắn vào nhà, nhìn thấy cậu em và cố gắng kiềm chế để không cười tươi ra mặt. Căn phòng trở nên chật chội và ngột ngạt vô cùng, dù ngoài kia nhiệt độ chỉ tầm 20. Thời gian chậm rãi trôi qua, nặng nề và đầy sát khí. Hắn không chịu nổi không khí đấy bèn lên tiếng trước: Anh cần nói chuyện với chú.  - Chỉ chờ có thế, cậu em bật dậy "DM, em đang chờ anh về đây" - Nhưng ở đây không tiện, anh với chú ra ngoài quán đầu ngõ. - 2 thằng kéo nhau đi, ra tới cửa như sực nhớ điều gì Hắn quay vào bảo gã: Mày đi làm chứng cho 2 thằng tao. Gã miễn cưỡng phải đi, ra tới quán gọi 1 chai rượu cồn nửa lít, mấy cái chân dò luộc và 1 đĩa trứng gà ngải cứu. Gã ngồi giữa rót rượu cho 2 thằng ngồi 2 bên. Chúng nó say sưa nói, kể lể, trình bày - DM, tình yêu không có lý lẽ, chú đừng trách anh. Chú yêu, anh cũng yêu - quyết định là em nó..blabla. Gã nghe mù mờ, không tập trung cũng chẳng chèn lời, rượu rót ra hết chén này tới chén khác... mình gã uống. 2 thằng kia vẫn thay nhau nói. Gã thấy đời quá nhọ khi rơi vào cuộc tranh cãi này, mà gã thì có liên quan gì cơ chứ?

Kết quả hình ảnh cho tình tay 4

Gã vốn vui tính, thỉnh thoảng rượu vào chén chú chén anh có hay nói chuyện sách vở, nào thiên văn, nào địa lý, nào tướng số... toàn học lỏm rồi xáo lại chứ chẳng có thực bụng gì. Mà cũng nói chỉ để vui, đưa rượu bớt mồi đi thôi chứ chẳng phải dùng trong cuộc sống. Ấy thế mà phải vạ...

Tình yêu đẹp của Hắn và Nàng kéo dài hơn 2 năm, thỉnh thoảng Hắn đưa Nàng tới giao lưu cùng Gã và đám bạn đồng hương, toàn chuyện tầm phào nhưng dần cũng trở nên thân thiết. Hắn ra trường đi làm, chẳng hiểu vì lý do gì mà chán nàng - Rồi chia tay. Chuyện cũng bình thường chẳng có gì đáng nói - mối tình sinh viên nào chẳng vậy? Nhưng đột nhiên một hôm Gã nhận được tin nhắn từ Nàng: "Chuyện của bọn em để bọn em lo, anh đừng xen vào" - Gã như người lạ lạc giữa phố mới, chẳng hiểu mô tê gì, nghĩ Nàng nhắn nhầm số, gọi điện nhắn tin Nàng không trả lời. Gã thấy bức bí vô cùng.

Một hôm, Gã đang lơ ngơ chờ xe Bus trước cổng trường thì Nàng xuất hiện, sắc diện mệt mỏi, mắt đỏ hoe vì khóc - Nàng tới trước mặt Gã rồi nói như quát: "Anh X bỏ em rồi, vì anh cả đấy, Vì anh nói bọn em không hợp tuổi nên anh X bỏ em. Em mần chi anh mà anh phá đời em ri? Ai mượn nhà anh lắm chuyện" - Gã định phân bua đôi lời nhưng chỉ đứng im, Gã biết hết mọi chuyện nhưng Gã không cần thanh minh, Gã chỉ thấy thương nàng còn non nớt quá.

Bây giờ Nàng đã yên bề gia thất với một công tử con quan, gia đình bề thế - Hắn hiện cũng làm to trong nghề của Hắn, vợ chồng con cái đuề huề. Cậu em lập nghiệp đất khách quê người, cũng tìm được ý chung nhân mỹ mãn, bước đầu đã có nhiều thành tựu. Có lẽ tất cả đều đã quên chuyện tình năm nào - Chỉ còn Gã vẫn nhớ. Đôi khi rượu vào, Gã vẫn tâm sự rằng muốn có dịp nói với Nàng rằng Gã chẳng liên quan gì tới việc Hắn bỏ Nàng cả, Gã cũng chỉ là nạn nhân, như Nàng vậy.

Nhưng thôi, cũng chẳng để làm gì.




Post a Comment

My Instagram

Copyright © Chuyện của Hùng. Made with by OddThemes