Tôi đi dạy

Không kể đến chuyện kèm mấy đứa em học thi này nọ. Nói ra nhiều người không tin, mà có tin hay không cũng kệ - Tôi đã từng đi dạy, từng được gọi bằng thầy và đã từng được nhận quà 20.11

Mà cái thằng tôi thì biết gì mà dạy với dỗ? Ấy thế mà tôi đi dạy thật đấy.



Vào ĐH, tôi quen một cô bạn ở ĐH Ngoại Thương nhân một chuyến giao lưu giữa 2 lớp 2 trường - Cô có bạn trai du học ở Nga, không rõ vì lý do gì mà bị gián đoạn giữa chừng rồi về nước. Thế là phải ôn thi lại vào ĐH. Cô bạn bèn nhờ tôi sang phụ đạo cho ANY môn Vật Lý. Tôi cũng đồng ý 1 tuần sẽ qua 2 buổi để học cùng.

Hôm đầu tiên đến nhà ông kia. Ồ hóa ra là nhà riêng to uỳnh, chả phải phòng trọ tí tẹo như ở bên tôi, trong nhà tivi tủ lạnh đầy đủ, trái cây nước ngọt ê hề. Tôi mất cả buổi ngắm nhà, bỏ dép đúng chỗ, ăn trái cây, uống nước ngọt... chứ chả học hành cái mẹ gì. Vừa ăn vừa nghĩ, biết thế này nhận lời học tuần 5 buổi thì ấm thân rồi, 2 buổi chả bõ.

Tôi thực hiện đều đặn lịch "dạy" của mình, cậu bạn cũng rất quyết tâm, luôn sẵn sàng học, sẵn sàng hỏi. Vì thời gian cũng không còn nhiều nên tôi chỉ nói về cốt lõi của từng phần học: Cơ học là gì, quan trọng nhất là công thức nào? Cơ học thì cứ vẽ đúng lực là xong. Quang học là gì... đại loại thế chứ không mấy khi giải bài tập cụ thể. Xong rồi nói chuyện chém hươu chém vượn, mình hỏi chuyện Sơn La (phải không nhỉ?) nhà cậu, cậu hỏi chuyện Nghệ An nhà mình, rồi thì nói xấu bạn gái, khen gái Nga.... ect, đủ kiểu. Rồi ăn trái cây, uống nước ngọt. Xong về.

Ấy thế mà cậu thi đỗ ĐH Thủy Lợi, điểm Vật Lý cũng kha khá. Tự nhiên mình thấy mình oách gớm. Có khi đi vệ sinh cao hứng còn nghĩ "Hay mình mở lò luyện thi nhỉ?" - Nghĩ xong tự lấy tay tát má mấy phát "DM, tào lao vừa thôi, ỉa nhanh còn đi chơi game"

Đùng 1 cái cũng đến 20/11 - Đang nằm ở nhà chơi vì chẳng biết đi đâu thì nghe tiếng gọi cửa. Ra thấy cô bạn cùng ANY tay xách nách mang quà cáp bảo sang chúc mừng "thầy" 20.11 - Ối dồi ôi, làng nước ơi, cả thế giới ra mà xem tôi được tặng quà 20/11 này - Phải nói là sướng tê cả người. Nhưng đen một nỗi là hôm đấy không ai ở nhà, không ai chứng kiến. Sau mặc cái áo được tặng đi khoe đám bạn đồng hương... đéo thằng nào tin, bảo mình bịa. DM, tao mà bịa tao làm chó, tự nhiên tao bịa chuyện làm gì? Nó lại còn bảo: Tưởng làm gì chứ làm chó thì làm suốt rồi... DM, bạn bè như cái bẹn bà.


Nhưng cái sự nghiệp đứng lớp của tôi chỉ mới bắt đầu thôi. Một hôm ông chú tôi đi làm về bảo có bà chị ở cơ quan, con học lớp 9 lên 10, năm nay thi hết cấp - mày xem có đi làm gia sư được không? Mình nhận lời, gì chứ lý 9 thì có cái mẹ gì. 


Nhưng hóa ra không phải mỗi Lý, bà cô muốn mình kèm cả Toán, Hóa. Mình bảo Toán cháu không biết gì, Hóa biết vừa vừa - vậy mỗi tuần em kèm 1 buổi Hóa, 2 buổi Lý. Mỗi buổi 30k dạy 2 tiếng nhẹ nhàn như lông hồng. (Nói thêm cho các ông rõ là đi dạy như thế mỗi tháng mình có khoảng 400k, trong khi toàn bộ tiền ăn học bố mẹ gửi lên mỗi tháng chỉ 750k thôi. Nghĩa là thời điểm đó mình giàu vãi luôn ấy, giàu như trọc phú ấy)

Buổi đầu tiên đi dạy, mất 30p làm quen nói chuyện với cô bé về trường lớp, học hành, sau mình làm kiểm tra xem kiến thức tới đâu. Thêm 30p nữa thì mình bảo: Ok, anh sẽ dạy em từ đầu, không cần kiểm tra nữa. Chẳng biết mấy trường ở HN dạy kiểu gì mà mình hỏi: Pin là điện một chiều phải không? - Dạ, em cũng không biết, em chỉ biết Pin lắp điều khiển tivi. - Ok, I'm Fine!

Mình bảo cô bé xin tiền mua hết sách giải các môn về. Đừng mất thời gian cắm cúi giải mấy bài tập trong sách giáo khoa, đấy là bài giúp ôn bài học, chỉ cần hiểu người ta nói gì là được, còn kết quả thì giở sách giải ra mà chép. Cứ kiểu ngồi bấm bấm máy tính, cắm cúi để đánh lừa bố mẹ là đang học, nhưng thực tế là chỉ chép lại bài giảng cũ thì không để làm gì, không thích học thì ra đường mà chơi. 


Hồi đấy, ngoài học mình bà cô còn cho con đi học thêm 1 lò toán, 1 lò hóa ở ngoài nữa. Vì áp lực chuyển cấp cao lắm. Mình dạy hơn 2 tháng thì hoàn thành xong chương trình, lên báo với bà cô, bà bảo: Mày dạy kiểu gì mà nhanh thế, nó đi học ở ngoài nói mới xong hơn 1 nửa thôi. Mình biết thừa mấy cái lò ở ngoài cứ kề rề cà rà để câu thời gian kiếm thêm tiền, lên học thì ra cho 2 bài tập học sinh cắm cúi giải hết mẹ nó giờ rồi về. Bản chất là gì vẫn không nắm được, đi thi mà gặp đúng bài thì vẹt được, chứ chệch đi tí lại loay hoay ngay. Tất nhiên là mình không nói thế với cô, chỉ bảo: Cháu bảo em nó cách tự ôn luyện rồi, trước thi khoảng 2 tuần cháu qua nhắc lại thêm vài buổi là được, với cô cứ cho em nó thoải mái. Bà cô cũng ậm ừ, nhưng có vẻ không yên tâm.

Tới hôm thi có kết quả, môn Lý mình ôn em nó được điểm cao nhất, rồi đến Hóa, Toán là kém nhất. Con chưa kịp nghỉ hè đã thấy ông chú đi làm về bảo: Mày làm gia sư lớp 10 cho em nó luôn nhé.


Con bé từ đó cứ gọi mình bằng thầy, ban đầu cũng ngại nhưng sau thấy cũng oách, với lại chả tội gì mà không làm thầy. Thế là mình thành thầy. Dạy kèm lớp 10 được thêm mấy tháng thì mình xin nghỉ vì đúng đợt đau dạ dày, bỏ thi ở trường liên miên. Ốc chưa lo nổi mình ốc, lại đi làm cọc cho rêu :)

Sự nghiệp làm thầy của mình suýt có một bước tiến vượt bậc khi mình được gợi ý từ Bộ Môn, bảo vào Nha Trang, học lên cao học rồi làm Giảng Viên phân viện trong đó. DM, mất ngủ cả mấy đêm các ông ạ, các ông tưởng tượng nổi không? Giảng viên ĐH đấy nhé, kinh chưa? Sau mấy đêm suy nghĩ không ra cái gì mà chỉ tổ thêm đau bụng, mình lên bộ môn trả lời rằng em xin phép không nhận vinh dự đấy. Ngày đó mình chỉ muốn học thật nhanh để đi làm, để kiếm tiền, để bươn chải chứ không nghĩ có thể học thêm mấy năm cao học nữa.

Từ chối xong mình gọi điện về nhà thông báo. Bố giận mình chả thèm nói, xem mình như phản đồ, đi ngược truyền thống gia đình - bởi gia đình mình nhiều giáo viên lắm. Mình kệ, giận thì giận - thương lại càng thương :D


Ngày đi học, mình rất thích môn Vật Lý, mình nghĩ VL mới là môn khoa học hữu dụng nhất trong cuộc đời này. Khi bạn biết về VL, bạn nắm rõ nhiều quy luật, bạn biết về vận tốc âm thanh và độ khuếch tán của không khí... Nghĩa là nếu bạn nghe thấy tiếng đánh rắm giữa đám đông, bạn có rất nhiều cơ hội để thoát ra mà không bị viêm mũi, bởi ở điều kiện thường vận tốc âm thanh nhanh hơn hẳn tốc độ khuếch tán. Và nhiều điều hữu ích khác nữa.

Hóa học cũng là môn học hay, bạn sẽ biết rằng khi đi đánh ghen thì phải dùng axit nào, đấy là một kiến thức rất thực tế. Tuy nhiên, điều đáng tiếc nhất là Hóa Học luôn được giảng dạy bởi những người có trí nhớ rất tồi - Chắc hẳn bạn đã từng nhận được câu hỏi: Có 2, 3 lọ abc bị mất nhãn... Mình không rõ ở nước ngoài thế nào, nhưng ở trên đất nước VN này mọi giáo viên Hóa Học đều đãng trí, suốt ngày làm mất nhãn chất nọ chất kia rồi bắt học sinh đi tìm. Rất mất thời gian.



Còn Toán là môn học chán nhất thế giới, và mình học rất kém môn này, mình thi ĐH Toán chỉ được 6 điểm thôi, và mình vẫn tin rằng thầy cô đã chấm bài sai bởi mình không biết mình đã viết gì trong bài thi đấy mà lại cho mình những 6 điểm? Toán học phục vụ đời sống thì chỉ cần dừng ở lớp 2, nghĩa là các bước đo đếm thông thường. Nếu khó hơn ta sẽ dùng máy tính. 99,9% chúng ta không cần biết vi phân, tích phân, tiệm cận, hàm mũ... để làm gì cả. Mình cứ thắc mắc mãi về câu hỏi X là cái gì trong phương bình bậc 2, bậc 3 để suốt ngày đi tìm X. Tại sao thời gian đó ta không đi tìm chìa khóa, tìm đồ ăn ngon mà lại đi tìm X? Toán học cần quá nhiều trí tưởng tượng, tôi chưa bao giờ hình dung được "tiệm cận" là cận đến mức nào, và "gặp nhau ở vô cực" là gặp nhau ở đâu? Và dẫu cần nhiều trí tưởng tượng, nhưng toán học lại không áp dụng được vào thực tế. Bạn thử tưởng tượng xem 2 ông uống riệu lôi toán ra nói với nhau sẽ thế nào? Không, không nói được gì cả, bữa rượu sẽ nhạt ngay. Nhưng nếu đó là Văn thì thật là một bữa tiệc quá ư linh đình:
"Người đem trái đất ngâm thành rượu

Ta nướng càn khôn nhắm thế mồi"
Chỉ cần thế thôi là ông vỗ đùi đánh đét, tôi nhấp chén uống "khà" - vui phải biết. Văn học mới làm thế giới gắn kết lại, còn Toán Học chỉ làm gia đình tan nát thôi. Cụ thể là gia đình tôi, mỗi lần đi họp phụ huynh về, nhắc tới môn toán là bố tôi cho rằng tôi không phải con ông ấy.


Có ông thầy ở ĐHVinh, có lần tình cờ gặp rồi nói tôi có tướng sư phạm, kiểu gì rồi cũng sẽ theo nghiệp giảng dạy thôi. 

Ôi dồi, Thầy không biết đấy thôi, tôi đã làm THẦY từ lâu rồi.

Chúc mừng 20/11

Post a Comment

My Instagram

Copyright © Chuyện của Hùng. Made with by OddThemes